“Các khanh đã gia nhập Nhất Chân Đạo, làm những việc trợ Trụ vi ngược, thì nên gánh lấy nỗi kinh sợ nơm nớp này!”
“Phần mật đáng này nằm trong tay Trẫm, lúc đó không có người thứ ba ở đó, không ai có thể nhịn được không xem.”
“Nhưng Trẫm muốn nói là, phần mật đáng này, từ nay về sau, chỉ đặt ở đây, tùy thân cùng Trẫm, trước kia chỉ có Tông Đức Trinh biết, bây giờ chỉ có Trẫm biết.”
“Trẫm nếu nhất thống thiên hạ, việc này tất không nhắc lại nữa. Trẫm nếu trăm năm thoái vị, sẽ mang nó đi. Trẫm nếu bất hạnh băng hà khi còn tại vị, trước đó nhất định sẽ hủy đi nó, Trẫm không phải Tông Đức Trinh, trong lòng Trẫm có thiên hạ.”
“Nhưng chỉ cần trẫm còn tại vị một ngày, hãy ghi nhớ lấy – các ngươi gươm kề cổ.”
