Bác Vọng Hầu tàn nhẫn nói: “Ngươi nay hiện ra với tướng mạo tăng nhân, là muốn học theo Thế Tôn sao? Kết cục của Thế Tôn, ngươi biết rõ mà. Ngài đã thông thiên triệt địa, nhưng vẫn không thể lật đổ càn khôn, Khương Vọng ngươi thì có đức năng gì?”
Hắn lại thở dài một hơi, khuyên nhủ: “Vọng ca nhi, khổ hải vô biên, quay đầu là bờ, bây giờ vẫn còn kịp đó.”
“Lư Dã và Cung Thiên Nhai đương nhiên có thể bị loại, ngôi vị đứng đầu Ngoại Lâu cảnh đương nhiên có thể thuộc về người của nước Cảnh hoặc nước Tề.” Chúng Sinh tăng nhân cười nói: “Chỉ cần Vu Tiện Ngư hoặc Kế Tam Tư thật sự giành được thắng lợi.”
“Ta không phải cảm thấy Kế Tam Tư không thể thắng, nhưng trên sàn đấu sinh tử chỉ trong chớp mắt, vạn sự khó lường, ta chỉ sợ bất trắc…” Trọng Huyền Thắng nói đến đây liền im bặt.
Công bằng chính là không có kết quả định trước, công bằng chính là cho phép bất trắc xảy ra.
