Cái mạng này không liều cũng chẳng sao!
Vọng Niệm Thiên Ma vừa đi, theo hắn bỏ trốn có đủ bảy vị chân ma.
Trái lại, quân đội bọn chúng mang đến, những tướng ma, âm ma không đáng giá kia, vẫn còn lưu lại Phi Tiên Lĩnh.
Quân đội của các ma quân lớn là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, quân đội của chân ma bình thường là tùy tiện chiêu mộ, chẳng ai thấy tiếc.
Bên kia, Vô Úy Thiên Ma đã vung trường thương mà đứng dậy, tựa như sao băng màu máu xuyên qua trăng sương: "Nay nhân tộc xâm phạm, nếu để chúng tự do ra vào, thì chư thiên sẽ chẳng còn ai kính sợ ma tộc nữa. Vạn Giới Hoang Mộ rốt cuộc sẽ không còn là ma thổ. Bọn ta sẽ hóa thành bèo dạt không rễ, sớm tối biết nương tựa vào đâu? Đây chính là tấm gương của Tiên Ma Bệ Hạ, người đã từng lấy cái chết để đuổi Kinh Đế đó!"
