Hạ Hà Thôn, mặt trời treo cao giữa không trung, những tia nắng ấm áp rải xuống, mang đến cho Hạ Hà Thôn giữa đông một luồng hơi ấm.
Trên đại lộ ngoài thôn, một bóng người lắc lư đầu óc chậm rãi bước tới, quen đường quen lối tiến vào Hạ Hà Thôn, dường như đang ngâm nga thi thư, lại dường như đêm qua ngủ sái cổ, đang lắc cổ thư giãn.
Người tới là một nam nhân trung niên da trắng trẻo, đầu đội khăn bình định vuông, thân khoác áo học trò bằng lụa màu ngọc bích mới tinh, bước đi tay áo dài bay phấp phới, toát lên vẻ phong lưu phóng khoáng, chính là đại bá của Chu Bình An – Chu Thủ Nhân.
“Đại bá của hắn về rồi.”
Chu Thủ Nhân vừa vào thôn, dân làng đang phơi nắng ở đầu thôn liền cười ha hả vẫy tay chào hỏi y.
