Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, cách xa như vậy cũng có thể nhìn thấy Sử Trân Hương, hắn không khỏi đứng quá cao đi.
Đợi hai người lại gần thêm, sắc mặt đều biến đổi, bởi vì bọn hắn đã thấy rõ, không phải Sử Trân Hương đứng ở chỗ cao, mà là hắn bị một sợi dây thừng quấn cổ, dán ở trên một thân cây, cả người treo giữa không trung.
- Sử huynh!
Chân Liễu Mang kinh hô, những năm này mọi người cùng một chỗ ở Minh Nguyệt Học Viện, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tình cảm.
Nhìn thấy đối phương bị treo cổ ở trên tàng cây, hắn vừa sợ vừa giận, vô ý thức bay qua, một tay ôm lấy hắn, đồng thời vung kiếm chặt đứt dây thừng.
