Gã kia điên cuồng giãy giụa khóc lóc, Trần Ngôn chỉ lạnh lùng giật tóc gã tả tơi, có chỗ vì dùng sức quá mạnh, tóc bị giật xuống làm rách cả da đầu, kéo theo máu tươi.
Khi Trần Ngôn buông tay, gã kia đã khóc lóc bò rạp trên mặt đất.
Trong quán net, không ít người xung quanh đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, kinh ngạc nhìn về phía này.
Nhưng không ai tiến lên - thời buổi này, lòng người lạnh lẽo lắm, những người tốt bụng thấy việc nghĩa hăng hái làm đã ít đi rất nhiều, mọi người đều mang tâm lý "việc không liên quan đến mình thì cứ kệ" - có người giúp gọi một cuộc điện thoại báo cảnh sát đã là nhiệt tình lắm rồi.
Ánh mắt lạnh lùng của Trần Ngôn đảo quanh một vòng, phàm là người nào chạm phải ánh mắt của hắn, đều vô thức lùi lại.
