Trần Ngôn nhìn kỹ Lão bản nương trước mặt, hắn suy nghĩ một lát rồi cười nói: “Không phải như ngươi nghĩ đâu.”
Nói rồi, hắn hít sâu một hơi: “Lão bản nương, ta biết người quan tâm ta, trong lòng ta rất cảm kích sự quan tâm này.”
Lão bản nương “ừ” một tiếng, ngước mắt nhìn Trần Ngôn một cái rồi lại vội vàng cụp mắt xuống né tránh.
Trong lòng lại nảy sinh những suy nghĩ vẩn vơ.
Lại đang nghĩ linh tinh gì thế này! Tiểu Ngôn tuổi còn trẻ, lại đẹp trai, có tiền, điều kiện tốt như vậy.
