“Để ta thêm một hiệp nữa!!”
Trần Ngôn mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm màn hình, nghiến răng nghiến lợi nhấn chuột.
Bên cạnh, một bóng người không biết từ lúc nào đã chậm rãi bước tới, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai Trần Ngôn.
“Tiểu Ngôn…”
“Ừm.” Trần Ngôn không quay đầu lại, mắt vẫn dán chặt vào màn hình máy tính: “Lão bản nương, cho ta một lon Hồng Ngưu.”
