Thôi được, Trần Ngôn đã hiểu, tên tiểu tử này say lắm rồi, nói năng cũng chẳng rành mạch, chỉ biết kêu trời kêu đất tự thương hại bản thân ở đây thôi.
Trần Ngôn không hỏi gã nữa – đã muốn uống thì cứ để gã uống cho thỏa thích.
Sau đó, Trần Ngôn gọi ông chủ mang thêm năm mươi xiên sụn gà nướng, vừa ăn vừa chuốc rượu cho gã này.
Vài chai bia vào bụng, Triệu Sơn Hà liền nôn ọe ngay tại chỗ, bị Trần Ngôn túm cổ áo lôi vào con hẻm bên cạnh, vịn tường nôn đến tối tăm mặt mày.
Trần Ngôn thanh toán xong thì dìu gã rời đi, tìm một nhà trọ nhỏ gần trường thuê một phòng tiêu chuẩn, quẳng tiểu Triệu lên một chiếc giường, còn mình thì nằm trên chiếc giường còn lại, lấy điện thoại ra lướt video ngắn.
