Buổi tối, Lục Tư Tư lên phòng ở tầng hai, cùng Lục Tú Đình dùng chút điểm tâm, hàn huyên một lát.
Khi Lục Tư Tư từ trong phòng đi ra, Trần Ngôn để ý quan sát, thần sắc của nàng không có gì khác thường.
Hắn chắc chắn rằng, Lục Tú Đình không dám nói gì trước mặt Lục Tư Tư.
Có điều, nói ra cũng chẳng sao.
Trần Ngôn đã sớm chuẩn bị sẵn – nếu nữ nhân ngu xuẩn kia dám giở trò này, biện pháp đối phó của Trần Ngôn rất đơn giản.
