Nói đoạn, hắn đứng dậy: "A Nọa, trốn xa vậy làm chi, tiếp đãi tỷ tỷ một chút, ta còn chút việc cần xử lý."
Thấy Lục Hành Chu sải bước rời đi, Nguyên Mộ Ngư khẽ nhắm mắt lại.
"Ngư tỷ tỷ." A Nọa đến bên, nhỏ giọng hỏi: "Thân thể không sao chứ?"
"Không sao." Nguyên Mộ Ngư mở mắt, khẽ cười khổ: "A Nọa, có phải ta luôn làm hỏng việc không?"
Lần này A Nọa rất nghiêm túc: "Tỷ tỷ, người chỉ khiến bọn ta cảm thấy không cam tâm như thể một món đồ chơi không còn là của mình nữa."
