Quan Tiểu Long dường như có ý với Lạc Nghi Huyên tiên tư ngọc sắc, lợi dụng cơ hội này không ngừng tỏ ra ân cần.
Lạc Nghi Huyên tuy chán ghét, nhưng dù sao người ta cũng đến giúp đỡ, không tiện tỏ thái độ.
Trác Mính cũng nhìn ra, bèn để Lạc Nghi Huyên giúp trông coi bên Tiểu Nam Sơn, chỉ một mình nàng đến trao đổi việc trận pháp với Quan Tiểu Long.
Sau khi trận pháp bố trí xong, Quan Tiểu Long vô cùng thất vọng rời đi.
“Những linh điền mới này, ruộng bậc thang ở Chỉ Sơn và Cơ Sơn cứ khai khẩn bình thường, Đàn Sơn chỉ cần đến chân núi là được.”
