Từ Chi Hổ vỗ vỗ mu bàn tay Thế tử điện hạ, an ủi: “Sớm ngày nắm giữ Bắc Lương thiết kỵ, sẽ chẳng sợ ai.”
Từ Phượng Niên cười cười, “Tỷ, tỷ cứ yên tâm, sáu ngàn dặm đi cùng Lão Hoàng nào phải vô ích, tâm can này nào dễ vỡ vụn. Ôn Hoa miệng chó không nhả ngà voi, nhưng sau câu ‘nào có thể không bị đao chém’ còn có một vế nữa, rất đáng suy ngẫm.”
Từ Chi Hổ hiếu kỳ hỏi: “Nói ta nghe xem.”
Từ Phượng Niên cười ha hả nói: “Người phiêu bạt giang hồ, nào có thể mãi bị đao chém!”
Từ Chi Hổ ôm bụng cười lớn, đột nhiên cười đến chảy nước mắt, không biết là vì vui vẻ hay vì xót xa trong lòng.
