Bội Lâm đứng bên cạnh Lục Diệp, khi thấy Bá Cừu nắm lấy thanh cự kiếm kia, trái tim hắn như thắt lại, ngay sau đó liền cảm nhận được một luồng sức mạnh cuồng bạo như một cơn cuồng phong lướt qua bên cạnh, Lục Diệp đã biến mất không còn tăm hơi...
Hắn mừng rỡ như điên!
Lời của nhân vật tầm cỡ Bá Cừu không cần phải nghi ngờ. Hắn vừa nói một sống một chết thì chắc chắn là một sống một chết, bây giờ Lục Diệp ắt hẳn đã chết, vậy thì hắn chắc chắn sẽ được sống.
Quả nhiên... đúng như lời đồn, vị bá chủ này tính tình mưa nắng thất thường, hành sự hoàn toàn theo sở thích. Nếu là cường giả khác, chắc chắn sẽ không thèm ra tay với một tiểu bối Dung Đạo, nhưng hắn lại chẳng hề bận tâm, chỉ vì một câu nói không vừa ý của Lục Diệp mà đã trực tiếp động thủ.
"Ồ? Vậy mà không chết?" Bá Cừu đột nhiên lên tiếng.
